Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

cho xin một vé đi tuổi thơ *

Gặp những ngày trời đất xuống màu như thế, người khách xa nhà cả trăm người như một, đều cảm thấy buồn tê tê trong lòng mà tự nhủ: “ờ, đúng là mùa thu ở Bắc… Trời này có rượu ngon đem uống thì nhất trần đời!”.

Ngày trời đất xuống màu ấy ra sao mà người ta lại rầu rầu trong dạ, sầu sầu muốn uống một cái gì? Thôi, ai lại còn lạ cái thời tiết ở miền Nam, của SaiGon nó nhõng nhẽo đến chừng nào: buổi tối nóng như điên, nửa đêm xoay ra lạnh lúc nào không biết; chiều sấm chớp ầm ầm, yên trí có mưa thì một lát sau trăng lại sáng trưng, ấy thế mà chính lúc người ta đang yên chí là nóng còn lâu thì mưa trút xuống rào rào làm cho ai cũng ngạc nhiên tự hỏi: “Quái, sao năm nay mưa sớm thế?"
trời đã sáng thu ở Hà Nội những ngày cuối tháng 8. Lá cây xà cừ ở hai bên đướng đi ra trường học vươn những cái thân gầy lên trên trời và mỗi khi có gió thổi thì từng chiếc lá vàng lại rụng xuống, xoay nhiều vòng, rồi đậu ở trên những chuồng chim bồ câu nhà ông Lạc bán kem.
 Cái mà bây giờ tôi còn trông thấy rõ từng ly từng tí là một cậu bé xách cái cặp da nặng trĩu đi học một mình, vừa đi vừa nghển cổ lên hàng cây. anh học trò bé nhỏ ấy nhìn lên bầu trời và nhảy nhót như một con chim sẻ. Là vì hắn biết mùa thu đã bắt đàu, các cây nhội chi chít quả, chim hót về nhiều, chắc chắn hắn có nhiều hy vọng bắn được nhiều để về nuôi, nếu còn sống hay nướng lên ăn, nếu chẳng may chim bị trọng thương mà chết.

Tuy nhiên, chỉ có ý tưởng của tôi theo chân được cậu bé ấy mà thôi, vì cậu bé ấy chỉ là cái bóng, mà là cái hình bóng của chính tôi mười mấy năm về trước. Thương, thương cậu bé vô tội ấy biết chừng nào! Tôi chú ý tới cậu ta, nhưng lúc chính tôi là cậu bé ấy thì tôi lại không chú ý tới.Đến bây giờ tôi không còn là cậu bé ấy nữa thì tôi lại thương, thương vô cùng, nhưng thương, thương đến mấy cũng là vô ích vì cậu bé ấy đâu còn nữa. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm thôi. Ôi! Tuổi thơ.

* Cho xin một vé đi tuổi thơ: tên một tập sách xủa nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, đã được dịch ra tiếng Anh năm 2014. Nguyễn Nhật Ánh được nhiều người biết qua truyện "Kính Vạn Hoa".

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét