Ở entry “Bắt Chuột”
tôi đang nói về con Chuột. Lan
man quá lại nghĩ ra mấy thứ
để “tản
mạn” về
con chuột
và người cũng có chút lien quan,
xin kể vui ra đây.
Nếu kể ra thì chuột cũng như người, hay bị
mang tiếng. Nhưng người
thì lắm kẻ
xấu tính, xấu nết vẫn vênh váo cãi sống cãi chết ta đây chỉ mang tiếng
thôi. Còn con chuột thì dẫu
mang tính cũng đành phải âm thầm, cam chịu.
Giải thích theo môn Sinh vật học thì con chuột vốn
là một họ,
có nhiều chi. Hình thể và bộ
dạng cũng khác nhau. To béo và lực
lưỡng nhất là anh Chuột Cống.
cũng là do người ta tuỳ tiện đặt
tên thôi, vì chuột cống hay kiếm
ăn ở cống
rãnh trong làng, thành phố. Cũng thằng Chuột
Cống ấy,
vậy
mà đến mùa gặt ra ở
đồng có nhiều thức ăn lại
được vùng Kẻ
Núc quê tôi đặt cho cái tên rõ là
béo tốt:
con “Tí ù”. Người ta ghê con chuột ở bẩn, nhwung khi con chuột cống ra đồng
và được “thăng chức” Tí ù thì ai cũng khen thịt
Tí ù “thơm ngon, không tanh như chuột
cống” ????!!!!!! Dẫu chuột
đồng hay chuột nhà thì cũng một nó cả mà thôi. Mùa lúa, chuột trong làng
kéo ra đồng làm ổ trong đống
gốc rạ,
trong hang trên gò rồi ngày ngày xuống ruộng
nhặt thóc. Lại sinh con đẻ cái ngoài đồng cho đến sang tháng giêng cánh đồng
trơ trọi không còn thóc rụng, vợ
chồng con cái nhà chuột lại
dắt díu nhau vào ở trong làng…..
Những con cầy, con cáo hay lung bắt gà. Vì cầy, cáo cũng giống chuột
cống, thành thử chuột cống bị
tiếng oan, chứ cầy cáo có họ
hàng, “dây mơ rễ má” gì với chuột
đâu chứu. song quả tình thì những lúc đói
kém, cũng đôi khi chuột cống mon men quanh chuồng gà rình quắp cổ
gà. Đói ăn vụng, túng làm càn,
thì đến
con người cũng thế. Còn, cái bọn
chuột nhỡ
nhỡ, mà cái tên chỉ hủn
hoẳn là “Chuột”, ở đâu thì chuột cũng nhỡ
nhỡ thế.
Trên thế giới này thì ‘dân sô” chuột
có lẽ còn đông
hơn cả người
là cái chắc. chuột nhỡ này thì cả đời tầm vóc cũng chỉ
có vậy mà thôi, không thể rồi sẽ
to ra như chuột cống và cũng không phải con chuột nhắt lớn
lên rồi sẽ
bằng thế.
Chuột nhắt,
chuột chù cùng là hai họ chuột,
nhwung chuột chù họ xa. Chuột
nhắt leo trèo quanh chạn bát, rúc ráy trong bồ thóc. Khi hiếm cái ăn
thì cũng gặm giày vải, bít tất,
những thứ
quần áo ẩm
xì quên giặt- nói vậy thôi, chứ răng loài chuột nó dài ra lien tục, nó cắn các thứ không phải
vì đói, mà để
mài răng, tôi học trên ghế
nhà trường 16 năm nên có thể giải thích cái này một cách hợp
lý nhất. còn chuột chù thì nhỏ bé như chuột nhắt, ngườ ta khinh khỉnh,
chế giễu: hôi như chuột chù… chuột
chù chậm rề
rề và hôi hám thì đứng đầu
bảng. không biết vì chuột chù hay đái
són, vãi đái hay bởi chuột chù rúc ráy trong xó ẩm
ướt
cho nên quanh năm hắn ta cứ
lướt
thướt lôi thôi như vừa lôi dưới ao lên. Có lần
tôi đọc sách về loài chuột thì giờ lại
nhớ về
cái “lý lịch” rắc rối của anh chuột
chù này. Có ông kỹ sư nông nghiệp bên Pháp bảo
chuột chù giống chuột, nhưng không phải là chuột,
không có tí họ hàng gần xa nào với
chuột cả.
tên của nó là con Taupe. Ông ấy viện
nguồn của
cuốn từ
điển Larousse xuất bản năm 1957, con Taupe: loài có vú
ăn sâu bọ. và không nói gì đến chuột.
rồi lại
thêm cái quyển từ điển Pháp – Việt 1981, Taupe: Chuột chũi. Quả tình tôi
không biết chuột chũi là cái giống chuột gì! Vậy
thì đành bỏ
qua cái dây mơ rễ má thằng chuột
chù chỗ này, không dám huyên thuyên láo.
(Hy vọng, đọc bài này có bác Phạm Ngọc Hiệp, bác là người có rất
nhiều từ
điển, từ
sinh vật học, cơ khí, truyện Kiều,
Thần học
Kito giáo, tiếng Hán, Pháp, Việt bỏ
chút thời
gian tra giùm con. Con cám ơn bác lắm
lắm).
Còn nhà Chuột Bạch thì không biết
gốc gác nhà nó từ đâu ra? Chuột bạch nhỏ
con, trắng bong, đẹp mã nhưng
cả họ chuột đều chê chuột
bạch
hèn, lười ỉ lại. người ta mua chuột
bạch ở
chợ về,
thả vào lồng,
vãi lúa, gạo vào cóng cho nó ăn dần dà. Thân phận chim lồng cá chậu
nuôi để
người ta làm cảnh
như chơi cây, chơi hoa. Rồi thì
các nhà khoa học bảo chuột
đem bệnh dịch
hạch
làm lây cho người. chuột mắc
dịch hạch
từ bảo
từ bao giờ?
Có phải thế
hay không nữa?
Kể về sinh vật
học đủ
rồi. bây giờ luận qua về những
tai tiếng và gian truân mà giống chuột
phải chịu
đựng. Ôi! Sao mà kể xiết
đây? Đau nhất là chuột bị
săn bắt
đem đi làm thịt. con mèo thì
chuyên đi bẳ ăn chuột. đến con người cũng khoái xực
thịt chuột
mới
ghê. Người ta làm các món luộc, xào, rán thịt
chuột, cứ
cho là ngon miễn chê đi. ở quê tôi đây, cứ chiều
đến sang chợ Canh là lại thấy
người ta bày bán từng xâu chuột
đã bẻ răng, mâm chuột thui sẵn
vàng rộm.
thèm ăn chuột chế biến
sẵn thì cứ nhà Nguyên Bút, Hoa Thanh ở xóm Ao Thuyền
mà thẳng tiến, xin mời. khi còn ở quê, khi mùa gặt
xong là chúng tôi cũng lập nhóm ra đồng bắt
chuột. thịt
chuột mà rán lên thì ngon, thơm như thịt chim sâu, chim ngói, đánh chén tốt. Khuất
mắt trông coi, ai biết đấy là đâu, chuột đồng
hay chuột
nhà mà người ta bảo chỉ
chuột đồng
ăn thóc mới sạch. Chuột bị đánh thuốc,
bị bẫy. người ta diệt
chuột. cả
làng xã tổ chức đợt đánh bả, chuột
hết chỗ
lẩn, chết
lăn khắp
nơi. Ngoài đường lúc nào cũng
nheo nhéo tiếng rao và đọc
cả
thơ bán thuốc chuột: “ Bả
chuột! Bả
chuột đây! Chuột Tây cũng chết, chuột Maroc cũng đi đời!”. bả chuột của
anh Tàu sản xuất còn vật chết cả
bò đấy. Chuyện lạ mà thật, cái thứ
bả ngửi năm nào chả làm chết
cả con bò nhà Ba Tói ở xóm Xép xui xẻo
ngửi phải,
đã cũ đâu. Cái lồng chuột bằng
dây thép để bẫy sống chuột.
nhưng gặp phải những
cụ chuột
già thính mũi và từng trải
đường đời đánh hơi biết con chuột hôm trước bị mắc bẫy,
lảng xa. Thằng người còn khôn hơn,
đem ngâm nước lồng bẫy
cho hết
hơi chuột. rồi lão chuột
khôn lỏi kia cũng có lần sập
bẫy.
Bao nhiêu cái xấu thì
gán cho chuột, kể cả lời ăn tiếng
nói. Nhữn câu rủa: đồ chuột bọ,
đồ chuột
ngày, đồ chuột
chết, cháy nhà ra mặt chuột. đàn ông mà ông nào xấu
tướng, mặt choắt, chòm râu lưa thưa vài sợi liền
bị chế là người mặt
chuột, có bộ râu chuột. họp hành linh tinh, bàn bạc hão kiểu
trẻ con gọi
là hội đồng
chuột. anh con trai nào quắp
được cô ả nhà giàu, thiên hạ bĩu
môi: chuột sa chĩnh gạo- việc
chả bận
gì đến chuột.
cái giấc
mơ mang tên con chuột cũng vào lúc đất trời
mù mịt nử đêm, giờ Tý canh ba. Thật vu vơ và bậy bạ hơn là người
ta đang bơi trên song hồ, bỗng bắp
chân tê dại, cứng đơ, chết chìm cũng gọi
là bị Chuột rút. Người ta đặt
vè khích bác lão mèo cũng mượn lời
đổ cho chuột
thâm hiểm: Con mèo mày trèo cây cau. Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng
nhà? ( hỏi thăm đâu! Mèo tìm bắt chuột đấy chứ).
Chú chuột đi chợ đường
xa. Mua mắm mua muối giỗ cha chú mèo. Tết đến, ngoài chợ bán tranh “Đám cưới chuột”. Được, hay đấy.
Cậu tiến
sĩ chuột vinh quy bái tổ, đội
mũ cánh chuồn vểnh ria cưỡi ngựa,
oai chẻ, mợ
chuột ngồi
trong kiệu
đi sau có phường kèn đi trước, có lính chuột
đội nón dẹp đường. Nhưng đứa nào lại
vẽ láo lếu
có một thằng
mèo ngồi lù lù ở trên, lính chuột xách
con cá chép đến líp mõm. Nói phét, chuột mà thấy
mèo thì không thèm nhìn mặt chứ đâu cảnh
khúm núm thái bình vậy chứ!
Nào, thử xem tiếp xem có thứ
gì thiên hạ làm vui, làm tốt đôi chút cho chuột không? Cũng là tán phét thôi. Mới
nghĩ ra chuột rúc. Nghe tiếng chuột
rúc, nông dân bảo chuột đuổi
nhau rúc rich, thế là chuột
cười
đùa, điềm no đủ, bồ đầy
thóc, được mùa. Thứ nhất đom đóm vào nhà, thứ nhì
chuột
rúc, thứ
ba hoa đèn. Tết đến, xem trên tivi thấy người ta bắn
pháo hoa, hết hoa cà hoa cải nở
tua tủa đến
đoạn trổ ra màu xanh đỏ rối
rít, lũ trẻ con bọn tôi lại reo to: Chuột chạy!
Chuột chạy!
các ông bà chuột vui trong pháo hoa đốt mừng.
còn như thằng
người đặt tên quả dưa chuột thì rõ là vô lý, vô lý đùng đùng. Chắc lẽ
vì dưa chuôt thon giống
con chuôt. Nhưng quáng mắt rồi, con chuột
màu xám còn quả dưa thì xanh lè lè. Trong Nam người ta gọi dưa leo phải
hơn, cây dưa trồng ngoài ruộng leo trên giàn. Ôi! Chuột có bao nhiêu cái tử tế mà vẫn
mang tiếng. bảo chuột mang bệnh truyền
nhiễm các giống bệnh nguy hiểm mà sao trên thế giới, những phòng thí nghiệm các thứ thuốc, cứ
lôi chuột ra mà tiêm, nào bắt chuột
ăn, bắt chuột uống nước. thế
là chuột đã xả than, nhận cái chết
thay cho con người đó thôi, quân
tử quá còn j nữa. chuột còn dạy đạo
đức
cho con người nữa. truyện dân gian “ Trinh thử”. Chuột chồng
đi vắng, chuột vợ ở nhà trông nhà, trời mưa một chàng chuột
lạ vào hang xin trú chân. Thình lình chuột chồng
về thấy
thế cho là chuột vợ long dạ
trăng hoa bèn giận bỏ đi. Chuột
vợ uất
quá, khóc lóc kể cái oan với ông thầy
đồ đi qua. Thầy đồ tìm chuột chồng
khuyên giải, chuột nghe ra, hiểu vợ mình đoan chính. Đúng rồi, chuyện
vợ chồng
chuột là chuyện ngụ ngôn dạy đời,
giáo dục đặc
tính thuỷ chung
co con người đấy thôi.
Hôm nay, ngồi viết tiếp
về chuột
vì ở
quê tôi mùa này người ta ăn thịt chuột
nhiều, bạn
bè tôi ở
quê cũng hay đi uống rượu thịt
chuột rồi
mời tôi qua điện thoại. lại ôn lại
quãng thời gian “kiếm tiền”
bằng đuôi chuột, rồi lại đi chén thịt
chuột. Mùa này, ở quê mà ra đồng hun chuột,
bắt
được
con “tí ù” đem luộc lên rồi rắc
lá chanh, chấm tương ta, nhắm rượu thì ngon làm sao. Ngồi
thanh minh cho chuột, lại đi ăn thịt
chuột, âu cũng là cái thói xấu cố hữu của
một thằng người
như tôi.
SaiGon, 27 / 10/2014
Nói đến cái giống nhà chuột coi bộ rối, hì hì!
Trả lờiXóaGiữa chuột chù và họ hàng nhà chuột (chuột nhà, chuột cống, chuột đồng...) theo cách nhìn khoa học thì được xếp vào 2 loại khác biệt. Từ điển Sinh học phổ thông (Lê Đình Lương chủ biên-NXB Giáo Dục 2003), chuột chù (Suncus murinus) được xếp vào bộ thú ăn sâu bọ (có ích), trong khi họ hàng nhà chuột còn lại được xép vào bộ thú gặm nhấm (có hại). Chuột chù cũng còn được gọi là chuột xạ vì nó có tuyến hôi.
Còn con chuột chũi (trũi), hoặc chuột nhũi, có lẽ là cách nói truyền khẩu dân gian vì tôi tra trong nhiều sách vở không thấy nói đến). Có lẽ cách nói này để chỉ đặc tính ưa đào hang của loài chuột này, chắc bạn Huy Trường còn nhớ đến con dế chũi (trũi, nhũi) trong chuyện Dế mèn phiêu lưu ký của Tô Hoài. Theo chỗ tôi hiểu thì từ chuột chũi được hiểu là để chỉ chuột chù, bởi loài này ưa đào bới đất (chũi, nhũi) bắt sâu bọ.
Nghe bạn kể chuyện nhậu thịt chuột thấy hay :-)
Dịp cuối năm thỉnh thoảng tôi rảnh vào khoảng từ 6g chiều đến khoảng ngoài 7g, có dịp nào có thể uống cà phê (quán ở khu vực quận Phú Nhuận thì tiện).
Dạ. Vậy thì con đã hiểu chuột chũi và chuột chù rồi ạ. Tên của nó đã được địa phương Việt Nam hoá. Hihi.
Trả lờiXóaCòn chuyện dễ trũi thì con lại nhớ ra: hồi trước, đi học tụi con cũng cự lộn um sùm với cái tên. Ở một số vùng quê ngoài Bắc gọi con dế trũi là Con Cày Cày. Quê con cũng vậy, con vẫn nghĩ con dế trũi là con dế bự, đen (đen trùi trũi). Kết quả là suýt uýnh lộn, sau có thầy giáo đứng ra giảo thích thì tụi con mới thông.
Bữa nào cuối tuần rảnh con mời bác đi cafe. Giờ bác rảnh cũng là giờ của con. Hì hì. Bác cho con địa chỉ quán bác hay ngồi rồi con qua. Con đi từ quận 3 sanh cũng ko xa lắm ạ. Hihi
Con dế chũi (dế nhũi, dế trũi), gọi như thế bởi nó có 2 cái càng lớn phía trước để chuyên đào đất.
XóaEmail của tôi phamngochiep01@gmail.com, có gì bạn nhắn cho tôi số điện thoại.
Dạ. Cái này mãi sau con mới biết đó bác à. Ko đi ra ngoài thì chẳng biết được. Hihi. Đúng là dở như hạch. :-)
Trả lờiXóa