Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Nhạc

Bây giờ là nửa đêm. Ngày cuối tuần, sau khi đã làm xong các công việc thì tôi lại quay về góc nhỏ, lôi bất kỳ cuốn sách nào đó ra đọc. Đọc sách mà cảm thấy không tập trung đc. Tôi bật lên những bài hát mà mình yêu thích. Nghe những bài hat của Trịnh Công Sơn, Phạm Duy qua tiếng hát Tuấn Ngọc thấy mình như một ông già 50. Nhưnh biết làm sao đc, nó đã là sở thích thì không có ranh giới.
Ngày trước, khi còn thiếu niên ( tuổi teen) tôi cũng suốt ngày nghêu ngao, nghe các bài hát của Đan Trường, Quang Vinh. Ko có đĩa CD nào của 2 tên tuổi này mà tôi ko có. Chút nữa thì biết nghe Đàm VĩnhHưng. Đó là cả một quãng thời gian mà tôi "đắm chìm" trong một lăng kính màu hồng. Nhìn sự vật bằng những ánh mắt mơ mộng.



                            Ảnh trong một lần đi xem Liveshow ĐT

Khi tôi bắt đầu đi học chuyên nghiệp, bắt đầu đc nhìn thấy những cái bon chen, đố kị của cuộc sống bên ngoài. Biết yêu các cô gái, đc nếm trải cái mà có tên "tình yêu". Rồi cuộc sồn thường nhật,Làm gì, nói gì cũng phải nhìn trước, ngó sau chứ ko "ba toác" như ở nhà đuợc. Sẩy miệng là ngỏm củ tỏi chứ chẳng chơi. 
Khi đó tôi đã bắt đầu nghe nhạc của Đức Huy, Trịnh Công Sơn, Vũ Thành An, Phạm Duy. Vũ Thành An là nhạc sĩ nổi tiếng với series ca khúc "Bài không tên số...". Bài nào tôi cũng nghe qua, cuzng thích nhưng thích nhất là loạt "bài không tên cuối cùng, bài không tên cuối cùng tiếp nối, bàibkhông tên số 8, đời đá vàng, anh đến thăm em đêm 30...". Nhạc Đức Huy thì luôn thấy đc sự yêu đời trong bài hát, chẳng có bài nào là thấy buồn cả. Trịnh Công Sơn thì thấy được chất đời, chất thiền trong các bài hát phản chiến, ca khúc Da Vàng. Nghe nhạc TCS là phải thật thoải mái để mình thả hồn vào bài hát. Người ta nói nhạc Trịnh là của Khánh Ly. Đúng là Khánh Ly sinh ra để hát nhạc Trịnh, còn tôi lại nhận ra cá nhân mình nghe nhạc Trịnh chỉ có Cẩm Vân và Tuấn Ngọc là hay nhất.




Giờ đây, khi đã thấy mình "người nhớn" thật sự thì nhạc Phạm Duy như một thứ "tôn giáo". Một người sáng tác đa thể loại. Tình ca, đạo ca, tục ca....đủ thứ trò để nghe. các bài hát như: Tình ca, bà mẹ Gio Linh, kỷ niệm, nghìn trùng xa cách, cây đàn bỏ quên, chỉ chừng đó thôi, con đường cái quan, áo anh sứt chỉ đường tà.
Không phải ngẫu nhiên mà tôi lại minh hoạ một bức hình "hổng liên quan" với một cô gái và bãi biển phía sau. Vì bài hát mà tôi yêu thích nhất của PD là bài "Nha Trang ngày về". Chỉ cần nghe các câu hát: "cát trắng, thơm tho lùa vào trong cánh tay. Nào ngờ cát úa tuôn ra dần dà, chẳng có hay. Ân tình trong lúc đôi mươi, bao giờ cũng vẫn mau phai, cho ngàn thông réo tên ai từ đó. Lớp sóng mơn man, thịt mềm da ngát hương. Nào ngờ sóng cuốn trôi đi, lầu vàng trên bãi hoang. Khi tình tôi chít khăn tang, ai gào ai giữa đêm trăng, cho từng lớp sóng mơn man".
Lời lẽ rất "phồn thực". Biển Nha Trang cũng đã ghi dấu những ngày đẹp nhất của tuổi trẻ. Giờ đây, mỗi lần đi công tác qua Nha Trang là lại nhớ về cô bé năm nào cùng bãi cát. Những ga Nha Trang, đuờng Trần Phú và cả cái khách sạn mà tôi đã ở. Có dịp đi Nha Trang là điện thoại đặt đúng khách sạn, số phòng đó. Phải chăng là để ôn lại kỷ niệm, về đó tìm dư âm chăng? 
SaiGon, october 4th, 2014.



4 nhận xét:

  1. Tôi không biết bạn có nghe nhạc của Từ Công Phụng và Lê Uyên Phương không? Đấy cũng là những nhạc sỹ mà tôi thích từ trước năm 1975. Nghe được nhạc như bạn kể bên trên thì bạn có thể đọc Khổng Tử, Lão Tử, Phật giáo được :-)))

    Trả lờiXóa
  2. Dạ. Từ Công Phụng và Lê Uyên Phương con nghe rất nhiều bác ơi. Từ Công Phùn thì con nghe nhiều lắm. Như "Mắt lệ cho người, bây giờ tháng mấy, trên đỉnh bình yên, giọt lệ cho ngàn sau. Ôi, nhiều quá con kể không hết. Còn nhạc Lê uyên Phương thì con nghe ít, vì nó có cái gì đó ai oán, hờn trách. Con chỉ thích 3 bài "dạ khúc cho tình nhân, cho lần cuối và tình khúc cjo em". Nhạc xưa con nghe nhiều lắm bác à. Ngoài ra còn có Phạm Đình Chương, Ngô Thụy Miên, Đoàn Chuẩn - Từ Linh.
    Ra là con với bác lại có thêm một điểm chung.hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi hiếm thấy những bạn trẻ, nhất là ở miền Bắc vào mà nghe những loại nhạc này. Đúng, những ai nghe nhạc này thì thường đọc loại sách "khô khan" chứ ít thích loại sách ngôn tình.

      Xóa
  3. Dạ. Chắc là con từ nhỏ đã "khác người" nên bây giờ mới vậy. Nhạc con nghe đúng là bạn cùng trang lứa không ai nghe được. Khô khan thì bản chất của xon rồi bác ơi. Hihi

    Trả lờiXóa